720 Âu Cơ, phường 14, quận Tân Bình, TPHCM
Hồi còn đại học, tôi có tham gia một tổ chức của đoàn và có dịp được đi tình nguyện ở nhiều vùng miền trên cả nước, có những vùng đất rất trù phú nhưng ngược lại cũng có những nơi rất nghèo nàn và hoang vắng. Đợt vừa rồi, tôi có cùng với các em sinh viên quay lại vùng đất mà năm xưa tôi đã từng ghé thăm.
Ngày tôi đến, khoảng sáu năm trước, đây là một vùng quê nghèo, đất đai thì nhiều nhưng người thì chẳng thấy đâu. Đất đai thì nhiều thật đấy, nhưng chẳng thấy sự xanh tươi mơn mởn của những ngọn rau hay những ngọn lúa, đất ở đây cằn cỗi gần như không sức sống. Nói chung, ngày đó thì đây là vùng quê buồn nhất, tĩnh lặng nhất, thiếu sức sống nhất mà tôi từng ghé thăm.
Thế mà giờ đây, mới có mấy năm thôi mà vùng đất đã có sức chuyển mình mạnh mẽ, không còn cảnh đi cả mấy cây số mới thấy một ngôi nhà nữa, mà nhà cửa đã mọc lên nhiều hơn, thành từng cụm, đất đai cũng màu mỡ tươi xốp, cây cối thì nhiều và mọc lên um tùm. Đặc biệt sự thay đổi lớn nhất có lẽ là những cánh đồng, trước đây những cây lúa như không có chút sức lực nào để vươn lên nhưng giờ thì chúng đã xanh tươi tốt lắm rồi.
Tôi gặp lại bác Lê, người đã cho tôi ở nhờ ngày xưa, thấy tôi ngạc nhiên về sự thay đổi của làng quê, bác bảo đợt vừa rồi xã có đầu tư cho nhiều thứ, người từ nơi khác đến sinh sống, người từ xa trở về nữa nên cuộc sống khấm khá hơn nhiều. Nhất là những cánh đồng bây giờ thì không còn phụ thuộc nhiều vào sức người nữa, vì giờ đã có những chiếc máy cày kubota có kỹ thuật hiện đại. Từ ngày xã đầu tư mấy chiếc máy cày kubota, nông dân có tâm trí làm việc hơn, và hiệu quả cũng tăng lên.
Ở nơi mà đất đai trống còn nhiều như thế này, việc có những chính sách thích hợp như cung cấp máy cày kubota cho việc cày bừa của người dân là một lý do hoàn hảo đưa mọi người đến được với vùng đất này để làm ăn và sinh sống.