Nỗi lòng cha mẹ có con tự kỷ

Là mẹ của con mình tự kỷ/ quên phấn son, tô điểm má môi hồng/ chỉ bận rộn cùng con chăm chỉ/ mong con mình tiến bộ đến hoài mong... Bài thơ thấm đẫm nỗi xót xa của cha mẹ có con mang hội chứng tự kỷ.

Độc giả Phương gửi đến VnExpress.net bài thơ này dành tặng cho các bố mẹ có con mắc bệnh tự kỷ như sự chia sẻ chung.

Nói làm sao cho tất hết nỗi lòng
Từ khi biết tin con rối loạn
Cha mẹ buồn như rơi khoảng hư không.

Là mẹ của con mình tự kỷ
Quên phấn son, tô điểm má môi hồng
Chỉ bận rộn cùng con chăm chỉ
Mong con mình tiến bộ đến hoài mong.

Làm cha của con mình tự kỷ
Quên ngoại giao, bè bạn bên ngoài
Chỉ lo trẻ không người đưa rước
Đi học về trông tội lắm thay.

Làm mẹ của trẻ con tự kỷ
Là đêm hôm giấc ngủ chẳng tròn
Thức cùng con đêm trắng mỏi mòn
Dỗ an giấc cho con tròn mộng.

Làm cha mẹ mà con tự kỷ
Bỏ niềm vui hậu hỷ bên ngoài
Sau giờ làm vội vã về ngay
Kẻo con trẻ trông hoài cha mẹ.

Là người cha của con tự kỷ
Trằn trọc đêm suy nghĩ làm sao
Có nơi nào phương pháp siêu, cao
Lặn lội đến tìm vào hy vọng.

Là người mẹ có con tự kỷ
Bao lo toan tỉ mỉ cho con
Dạy cầm tay từng chữ o tròn
Dạy ngôn ngữ từ âm dễ nhất.

Là cha mẹ của con tự kỷ
Dạy con thơ cách chỉ, cách chào
Dạy cho con phân biệt từng màu
Từng hình dáng vuông, tròn, chữ nhật.

Và cha mẹ có con tự kỷ
Là bữa ăn chẳng vẹn khi nào
Dõi theo con từng bước ra vào
Nên cơm vội nuốt vào cho có.

Làm cha mẹ đã là rất khó
Huống chi con chẳng có khả năng
Tự động viên và cố dặn rằng
Mình cố gắng con bằng chúng bạn.

Ôi, cha mẹ của con tự kỷ
Đức hy sinh nào ví cho bằng
Ngọt ngào yêu tỏa sáng như trăng
Và êm ả suối nguồn yêu mến.